Bà mẹ quê, đó là cách gọi đối với các bà mẹ ở vùng quê xa xôi, không phải là nơi chốn thành thị. Nhưng cách nhìn bà mẹ quê của nhạc sĩ Phạm Duy thì khác hẳn. Đó là bà mẹ luôn hy sinh, chịu đựng những gian nan vất vả để lo cho con, cho chồng, và đó cũng là niềm hoài hương của ông.
Đối với tôi, lần đầu tiên khi nghe nhạc phẩm này, tôi đã rơi nước mắt. Thương cho một bà mẹ bao nhiêu năm vất vả, gồng gánh hy sinh cho chồng, cho con nhưng bù lại, khi tuổi đã về già, bà chỉ nhận được tình yêu thương của con cháu, còn đối người chồng thì lại nhận được sự ghẻ lạnh, phũ phàng... (?!).
Lời bài hát Bà mẹ quê.
Sáng tác: Nhạc sĩ Phạm Duy
Vườn rau, vườn rau xanh ngắt một màu
Có đàn, có đàn gà con nương náu
Mẹ quê, mẹ quê vất vả trăm chiều
Nuôi đàn, nuôi một đàn con chắt chiu
Bà, bà mẹ quê, gà gáy trên đầu ngọn tre
Bà, bà mẹ quê, chợ sớm đi chưa thấy về
Chờ nụ cười son và đồng quà ngon
Trời mưa, trời mưa ướt áo mẹ già
Mưa nhiều, mưa nhiều càng tươi bông lúa
Trời soi, trời soi bốc khói sân nhà
Nắng nhiều, nắng nhiều thì phơi lúa ra.
Bà, bà mẹ quê, đêm sớm không nề hà chi
Bà, bà mẹ quê, ngày tháng không ao ước gì
Nhỏ giọt mồ hôi, vì đời trẻ vui.
Miệng khô, miệng khô nhớ bát nước đầy
Nhớ bà, nhớ bà mẹ quê xưa ấy
Mùa đông, mùa đông manh chiếu thân gầy
Cháu bà, cháu bà ngủ thiu giấc say.
Bà, bà mẹ quê, chân bước ra đời rồi xa
Bà, bà mẹ quê, từ lúc quê hương xóa nhòa
Nhìn về miền quê, mà giọt lệ sa.
Nhìn về miền quê, mà giọt lệ sa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét